Thực hành chánh niệm ngày 2 – Đi bộ trong chánh niệm

Mỗi ngày, chúng ta bước đi hàng ngàn bước, từ giường ngủ ra bếp, từ cửa nhà đến chỗ làm, từ thang máy ra xe… Nhưng mấy khi ta thực sự ý thức rằng mình đang bước?

Ta đi trong vô thức, đầu óc lo nghĩ về việc sắp tới, tim đập theo mức độ căng thẳng của công việc, còn chân thì tự động kéo ta đi. Ta có mặt khắp nơi, ngoại trừ khoảnh khắc đang bước.

Đi bộ trong chánh niệm chính là mời ta trở về với từng bước chân, từng nhịp thở, từng mảng trời xanh, nắng vàng, tiếng chim hót.

Đi bộ trong chánh niệm

Đi bộ trong chánh niệm không phải là tập thể dục, không phải để đến một nơi nào thật nhanh, mà là chỉ để được đi, đi để trở về với hiện tại.

Mỗi bước chân trở thành một cái neo giữ tâm trí ta lại, không suy nghĩ miên man, đơn giản chỉ là cảm nhận bước chân chạm đất.

Thầy Thích Nhất Hạnh đã từng nói: “Hãy bước đi như thể bạn đang hôn trái đất bằng chính đôi chân của mình”.

đi bộ trong chánh niệm

Thực hành: 5 phút đi bộ trong chánh niệm

Bạn có thể thực hành ngay hôm nay, trong công viên, trên đường đi làm, hay đơn giản là ngay ở trong nhà.

– Đứng yên vài giây, thở một hơi thật sâu để kết nối với cơ thể.
– Bắt đầu bước chân đầu tiên, tự nhủ thầm: “Mình đang bước”.
– Kết hợp với hơi thở: Bước một, hít vào, bước hai, thở ra.
– Cảm nhận toàn thân: cảm nhận lòng bàn chân chạm mặt đất, hơi thở đi vào đi ra.
– Đi không có mục đích: không cần nhanh, không cần chậm quá, chỉ vừa đủ để bạn cảm nhận từng bước rõ ràng.

Bạn nên thực hành đi bộ trong chánh niệm ngay trong các hoạt động hàng ngày của đời sống: Đi từ nhà bếp ra phòng khách, đi thang bộ không vội vã, bước chậm lại theo hơi thở đều, trong khi chờ đợi (xe buýt, thang máy, chờ đón con đi học). Hãy biến mọi thời gian rảnh thành cơ hội thực tập đi bộ trong chánh niệm.

Mỗi bước chân trong chánh niệm có thể đưa mình về nhà, ngay trong chính khoảnh khắc này. Chỉ vài bước thôi, nhưng nếu bước bằng sự có mặt trọn vẹn, bạn sẽ thấy mình đang thực sự sống.