Hành trình tu tập - Niềm hạnh phúc ấy là của Thầy cho con
Dạ con kính bạch Ngài Thiền Sư,
Trước đây, con là người có nhiều tham vọng. Tốt nghiệp trường Đại học Ngoại thương nhưng con lại có duyên với ngành ngân hàng. Năm 1999, lúc này ngành ngân hàng cực kỳ đắt giá, muốn vào làm việc thì hầu như phải có mối quan hệ gửi gắm. Con nằm trong số trường hợp hiếm hoi của đợt tuyển dụng duy nhất vào năm đó, không có quen biết ai, chỉ nhờ năng lực tự thân của mình mà vượt qua 4 vòng thi gắt gao để trúng tuyển.
Ngay từ ngày đầu tiên đi làm, con đã đặt ra cho mình rất nhiều mục tiêu cho tương lai. Con thăng tiến rất nhanh, lần lượt qua các vị trí, chỉ sau 5 năm làm việc đã lên vị trí Giám đốc Chi nhánh một ngân hàng thương mại tại TP. HCM. Công việc sau đó tiếp tục thuận lợi, con cũng trải qua vài chỗ làm khác nhau để học hỏi và tích lũy kinh nghiệm, cả ngân hàng Việt Nam lẫn nước ngoài, đặt nhiều kỳ vọng cho sự nghiệp tương lai. Những sếp của con nhận xét con có nhược điểm là ít nói, nhưng lại có tính cách hào hiệp và chân thành, nên con làm việc chỗ nào cũng được cấp trên quý mến và trọng dụng.
Năm 2011, khủng hoảng kinh tế thế giới và Việt Nam đã lên đến đỉnh điểm, ngành ngân hàng bị ảnh hưởng nặng nề, phải bước vào giai đoạn cải tổ toàn diện, một số ngân hàng đã không thể sống sót nổi qua giai đoạn này. Trong tình thế hỗn loạn đó, con được tận mắt chứng kiến những sự thật trần trụi được phơi bày, về cả hoạt động của ngành lẫn con người. Con bắt đầu có cảm giác nghi ngờ về con đường mình theo đuổi và những gì mình tham vọng muốn đạt lấy. Con đang có gần như tất cả mọi thứ mà trước đây con hằng mong muốn, nhưng con vẫn không thể cảm nhận được niềm vui nào bền chắc. Tất cả đều rất mong manh và giả tạo, cứ đến rồi đi ngày càng nhanh chóng và luôn để lại cảm giác chán chường. Ba năm sau đó, việc bị mất định hướng cùng với áp lực dồn dập của công việc và những mối quan hệ đã khiến cho con lâm vào bế tắc, con cảm nhận được mình đã bước vào giai đoạn đầu tiên của trầm cảm. Có rất nhiều câu hỏi trong đầu nhưng con không thể nào tìm ra lời giải đáp.
BƯỚC NGOẶT CUỘC ĐỜI: DUYÊN LÀNH PHẬT PHÁP
Đầu năm 2014, nhờ duyên lành mà con đã gặp được Phật pháp. Thời gian này, con dành rất nhiều thời giờ để đọc sách về Phật pháp và thiền. Có những quyển con đọc đi đọc lại rất nhiều lần, như quyển "Chánh niệm thực tập thiền quán" của TS. Henepola Gunaratana con đọc và nghe tổng cộng chắc phải đến 100 lần, gần như thuộc, còn thêm các sách của TS. Thích Nhất Hạnh. Con bắt đầu có thói quen giữ chánh niệm trên hơi thở, mỗi ngày đều đi thiền hành xung quanh cơ quan sau giờ làm. Càng đọc kinh Phật và tìm hiểu về Phật pháp, con dần nhận ra những thắc mắc của con bấy lâu nay đã bắt đầu sáng tỏ. Tuy nhiên, thời điểm này con bị bệnh trào ngược dạ dày khá nặng, là hậu quả của những năm tháng làm việc bất chấp, không quan tâm gì đến sức khỏe. Vì phải thường xuyên có những buổi họp quá trưa đến 1-2 giờ nên bệnh càng nặng thêm, có những lúc không thể thở nổi. Dù có điều trị bằng thuốc nhưng cũng chỉ đỡ một phần và bệnh cứ tiếp tục tái đi tái lại nhiều lần không khỏi.
Giữa năm 2015, như rằng nhân duyên đã hội tụ đầy đủ, sau một thời gian dài suy nghĩ và trăn trở, con quyết định rời bỏ ngành ngân hàng sau 17 năm cống hiến, trở về phát triển công ty của gia đình và dành thời gian cho tu tập. Thời điểm này con bị bạn bè và cả người thân chỉ trích, chê bai rất nhiều, vì vị trí đó bao nhiêu người muốn có không được mà con lại bỏ đi. Thực sự lúc đó con cũng không quan tâm lắm đến chuyện người ta nói vì trong đầu con đang có quá nhiều suy nghĩ cho tương lai, và điều quan trọng nhất là trong con đang có niềm hạnh phúc lớn lao vì đã tìm thấy hướng đi cho mình sau một thời gian dài bế tắc.
Con bắt đầu thực tập quán sát mọi thứ đang diễn ra trên thân, tâm và cảm nhận sự tiến bộ rõ ràng của mình. Trong quá trình tìm hiểu, con có nghe một vị thầy nói là phải cẩn trọng với định vì nó khiến cho ta dễ bị dính mắc vào trạng thái hỷ lạc, làm chậm quá trình tu tập. Điều đó khiến con không dám thực hành để phát triển định, nếu có tọa thiền thì chỉ ngồi nhắm mắt và quan sát mà thôi. Sau này con mới hiểu ra mình đã nhầm lẫn rất nhiều thứ.
BƯỚC ĐẦU TRAU DỒI THIỀN ĐỊNH
Ngài Đại Đức Thích Trí Huệ, trụ trì Chùa Pháp Tạng ở huyện Bình Chánh, TP. HCM là người đầu tiên khơi nguồn động lực cho con về thiền định. Nhờ những bài giảng của Ngài Đại Đức mà con dần hiểu hơn về pháp hành thiền định, nhờ đó nhận ra những quan niệm sai lầm trước đây của mình. Một lần tình cờ, trong khi nghe Đại Đức Thích Trí Huệ giảng về 40 đề mục thiền định, con bất ngờ bắt gặp bài giảng của Ngài Thiền Sư - Tiến Sĩ Thiện Minh về Thiền quán niệm hơi thở (Anapanasati) dành cho các vị đang tu học tại Học viện Phật giáo Việt Nam. Trong lòng con lúc đó mừng rỡ và hân hoan vô hạn vì cảm nhận được rằng Ngài Thiền Sư chính là vị Thầy mà con đang tìm kiếm.
Tuy nhiên, có lẽ vì chưa đủ duyên mà con đã bỏ lỡ những khóa thiền offline do Ngài Thiền Sư giảng dạy, nên con cũng chỉ có thể xem những bài học qua kênh Youtube. Khóa thiền con tham dự đầu tiên cũng là khóa thiền online. Sau khi đăng ký, con nôn nao đếm từng ngày để chờ đến ngày khai giảng. Khi vào khóa thiền, con thấy rất nhiều thiền sinh chỉ mới buổi đầu tiên đã đạt được hỷ lạc lớn lao của thiền, ấy vậy mà trải qua hết khóa thiền, dù đã nỗ lực rất nhiều nhưng con không hề đạt được kết quả nào đáng kể. Điều đó làm con cảm thấy rất thất vọng và nản chí.
Suốt một tuần sau đó, con không ngồi thiền mà chỉ ngồi suy nghĩ. Rồi con bắt đầu vào đọc website thiensuthichthienminh.com. Có rất nhiều hành giả đã viết lời chia sẻ quý báu trên website, trong đó câu chuyện về hành trình tu tập của bạn Sukha Panna - Phó Giám đốc Công Ty TNHH Trí Tuệ Thế Giới đã mang lại cho con rất nhiều cảm hứng và khích lệ. Rồi cuối cùng, con cũng đã tìm được thứ mà con cần nhất lúc này, đó là lời dạy của Ngài Thiền Sư với các hành giả rằng: "Sự thiền tập là của ta, ánh sáng hay những trạng thái hỷ lạc, hạnh phúc hay an tịnh… đến khi nào là trách nhiệm của Pháp! Khi nước trong hồ đầy, rồi sẽ tự tràn! Khi định tâm đủ mạnh, tự nó sẽ phát sinh niềm an lạc và hiển lộ ánh sáng của Chơn tâm, hà tất phải chờ mong”. Con quyết định sẽ kiên trì đến cùng với phương pháp thực hành mà Ngài Thiền Sư đã dạy, cho dù kiếp này có hết tuổi thọ mà vẫn chưa được thì con nguyện những kiếp sau sẽ lại có duyên lành để tiếp tục cho đến khi hoàn thành công việc này. Từ đó, con bắt đầu thực hành mỗi ngày theo lời Ngài Thiền Sư chỉ dạy, cố gắng không để cho sự mong chờ, nóng lòng làm cho bị phân tâm, gián đoạn.
NIỀM HẠNH PHÚC LỚN LAO
Ngày 17/11/2021 là cột mốc con không thể nào quên. Lúc đó là vào buổi trưa khi con đang ngồi ghi nhận hơi thở theo 5 bước mà Ngài Thiền Sư đã hướng dẫn. Chừng 10 phút sau, con nhận thấy trên thân bắt đầu có cảm giác dễ chịu, tuy nhiên chỉ một lúc sau thì hôn trầm lại đến khiến cho con mê mờ, không còn ghi nhận chút nào của hơi thở nữa. Giữa lúc đó, bỗng trước mặt con chợt sáng bừng lên, cảm giác con như người ngủ mê vừa tỉnh giấc, như đang từ thế giới u tối bước ra một không gian ngập tràn ánh sáng. Một cảm giác an nhiên, tĩnh lặng, tươi mát và tràn đầy sức sống đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể con, không còn một cái đau, mỏi hay mê mờ nào hiện diện nữa. Con hân hoan, vui mừng, cảm nhận từng mạch máu trong cơ thể đang trôi chảy nhẹ nhàng như dòng suối mát. Lúc đó, con chỉ muốn gọi ngay cho vợ con (cũng là bạn đồng tu) để nói rằng: "Anh đã được trải nghiệm niềm hạnh phúc như em rồi, em ơi!". Mặc dù chưa có được ánh sáng quang tướng nhưng con không quan trọng, vì con tin rằng điều đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Kể từ đó, mỗi khi con khép mắt lại và ghi nhận hơi thở chừng vài phút thôi là đã thấy ánh sáng trước mặt cùng với cảm giác rất dễ chịu và khỏe khoắn, không chỉ khi ngồi mà cả lúc đứng hay nằm cũng vậy. Rồi 2 tháng trôi qua, hôm đó lúc cả nhà con đang ngồi ăn cơm chiều, vợ con bỗng quay qua hỏi con: "Ủa, sao bữa giờ em không thấy anh nói gì về đau dạ dày nữa vậy?". Con nghe xong giật mình sững sờ, căn bệnh trào ngược dạ dày con điều trị bao nhiêu năm không khỏi mà giờ nó bỗng biến đâu mất, nhanh đến mức con không kịp nhận ra sự thay đổi này luôn. Trong lòng con mừng vui khấp khởi và thầm biết ơn Ngài Thiền Sư vô hạn.
Sau nhiều năm mày mò tu tập, mặc dù kết quả vẫn còn rất khiêm tốn nhưng con đã trải nghiệm được những niềm hạnh phúc vô vàn mà dù có bao nhiêu vật chất cũng không thể nào mua được. Xin cảm ơn những duyên lành cùng những khó khăn, đau khổ đã trao cho con cơ hội được bước đi trên con đường hạnh phúc vô điều kiện. Nó giúp cho con thay đổi toàn bộ nhận thức sai lệch của mình trước đây, giúp cho con tránh xa dần những ham muốn tầm thường, ngày càng ít bị ràng buộc bởi những thứ giả tạm như của cải, danh vọng và những lời khen tặng. Nó giúp con dần trở thành một con người mới, tươi mát hơn, có tình thương chân thật cùng với khát vọng mang đến hạnh phúc cho mình và người khác.
Khóa thiền mới đây ngày 15/03/2022, mặc dù thân phụ đang bị bệnh nặng nhưng Ngài Thiền Sư vẫn dành thời gian để hướng dẫn, giải đáp và khích lệ các thiền sinh. Tâm từ của Ngài thật là rộng lớn vô cùng, không thể dùng ngôn từ mà diễn tả được.
Con xin phép được gọi Ngài Thiền Sư là Thầy. Thầy ơi, niềm hạnh phúc mà con có được hôm nay, ai đó có thể cho rằng đó là nhờ duyên lành và sự nỗ lực của con, nhưng từ trong tâm khảm, con vẫn luôn biết rằng niềm hạnh phúc ấy chính là của Thầy cho con.
(Nguồn: Bài viết trên website của Ngài Thiền Sư - Tiến Sĩ Thiện Minh: Hành trình tu tập - Niềm hạnh phúc ấy là của Thầy cho con)
Nguyễn Huỳnh Thanh Huy (Phật tử Thiện Chơn)
Đồng sáng lập American Star Group
Giám đốc Điều hành Công ty TNHH Thiên Nhiên Tâm