Con yêu
Tối hôm qua mình nấu sữa cho hai bạn nhỏ uống, bưng ly sữa đến bên con trai xoa đầu con rồi nói: "Con yêu quý của mẹ, uống sữa cho khỏe nhen để bạn Cô-vi hông dám đến gần con nha!".
Con trai nhoẻn miệng cười cầm ly sữa hạt điều bí đỏ vàng ươm lên uống ngon lành, xong liền đưa ngón tay cái lên nói: "Delicious!"
Thiệt tình sướng quá tui ơi! Quay qua bạn gái của mình cũng hết ly rồi, mình hỏi: “Con yêu! Ngon hông???”
Con cười hì hì nói: “Con không thik sữa hạt lắm, con thik bơ hạt điều hơn, nhưng mỗi lần mẹ cầm ly sữa đưa con mà mẹ nói: "CON YÊU CỦA MẸ" là con muốn uống liền. Nghe thik quá!!!
Tui cười hì hì, Ừ. Zẫy cũng được nha! :)
Thật ra thì mình lúc nào cũng yêu con vầy nè, nhưng mình ít khi gọi con là “CON YÊU”, mà chỉ nói chuyện và chăm sóc con thôi. Sau khi mình đọc sách tìm hiểu, rồi mình cùng con trồng hoa, nâng niu từng nhánh lá dễ thương đến mức từng động tác mình đều phải nhẹ nhàng. Lúc đó mình mới NHẬN RA tại sao mình yêu hoa, lá đến như vậy, nâng niu các bạn nụ khi chuẩn bị hé nở giống như cách chăm bẵm các con bé bỏng của mình như hồi mới sanh các con ra á. Lúc ấy mình thường ôm con vào lòng và luôn gọi “CON YÊU”, nhưng sao khi con dần lớn lên thì mình không còn gọi như vậy mỗi ngày nữa nhỉ?
Thế là từ đó ngày nào mình cũng gọi hai từ “CON YÊU” với hai bạn nhỏ. Mình thấy các con vui hơn và ngoan hơn nhiều lắm! Cảm ơn hai từ “CON YÊU”, đơn giản vậy thôi mà bao điều hạnh phúc đã đến với mình.
Tú Anh có cái clip anh xã quay cho Tú Anh lúc làm sữa nè, mọi người xem cho vui: https://youtu.be/WtIcjraPQmU