Hôm nay là ngày đầu tiên tôi chính thức bước vào hành trình thực tập chánh niệm. Thật sự mà nói, tôi có một chút háo hức xen lẫn tò mò, không biết việc chỉ ngồi thở sẽ mang lại lợi ích gì không. Nhưng khi bắt đầu thực hành, tôi nhận ra rằng hơi thở, thứ mà lâu nay tôi vốn coi là hiển nhiên không có gì đặc biệt, lại chứa đựng một sự bình yên mà trước đây tôi chưa từng để ý đến.
Nội dung
Buổi sáng, ngồi yên 5 phút
Tôi ngồi xuống, nhắm mắt lại, và bắt đầu chú ý đến hơi thở. Lúc đầu, tâm trí tôi cứ chạy loạn xạ, nào là công việc, nào là việc nhà, đủ thứ lặt vặt. Nhưng rồi, khi hít vào thật chậm và thở ra từ từ, tôi bắt đầu cảm thấy có một nhịp điệu nhẹ nhàng trong cơ thể. Mỗi hơi thở như đưa tôi trở về gần hơn với chính mình. Tôi chợt nhận ra là từ lâu lắm rồi, mình chưa từng ngồi yên chỉ để cảm nhận sự sống trong từng nhịp thở như vầy.
Trong ngày, dừng lại 3 hơi thở
Mỗi khi nhớ ra, tôi thử dừng lại và thở ba hơi thật chậm. Điều ngạc nhiên là dù chỉ vài nhịp thở thôi nhưng tâm trạng tôi thay đổi rõ rệt. Có lúc đang làm việc thì cảm thấy căng thẳng, tôi ngừng lại thở ba hơi. Ngay lập tức, áp lực trong đầu liền giảm bớt, tôi có sự thư giãn hơn để tiếp tục công việc.
Trưa nay, trong lúc dừng xe chờ đèn đỏ ngoài đường, bình thường thì tôi sẽ sốt ruột và bực dọc, nhưng khi tôi hít một hơi sâu rồi thở ra từ từ. Thế là thời gian chờ không còn khó chịu nữa, mà trở thành những giây phút nghỉ ngơi ngắn ngủi giữa dòng xe cộ ồn ào.
Thực hành chánh niệm trong những sinh hoạt nhỏ
Tôi cũng thử chú tâm vào hơi thở khi rửa mặt. Lần đầu tiên, tôi cảm nhận rõ ràng sự mát lạnh của nước trên da, kết hợp với nhịp thở chậm rãi tạo nên một cảm giác rất dễ chịu. Một việc tưởng chừng đơn giản và quen thuộc bỗng trở nên mới lạ, có sức sống hơn. Tôi thấy mình không còn làm việc ấy một cách vội vàng, máy móc nữa.
Cảm nhận hơi thở
Để mô tả hơi thở của mình hôm nay, thì lúc đầu hơi thở gấp gáp, hời hợt, giống như chạy theo nhịp sống thường ngày. Nhưng khi dừng lại, quan sát hơi thở thì nó dần trở nên sâu hơn, đều hơn. Tôi thấy cơ thể ngày càng thả lỏng, tâm trí lắng dịu.
Tôi nhận ra, hơi thở giống như một chiếc cầu nối đưa tôi trở về với hiện tại. Không cần phải cố gắng làm gì to tát, chỉ cần vài giây thở thôi cũng đủ để tôi cảm thấy bình an hơn, nhẹ nhàng hơn.
Trải nghiệm ngày đầu tiên
Ngày đầu thực tập chánh niệm với hơi thở thật sự mang lại cho tôi một trải nghiệm đáng quý. Tôi hiểu rằng, chánh niệm không phải là điều gì xa xôi mà ở ngay trong từng hơi thở hằng ngày. Chỉ cần dừng lại và nhận diện nó, tôi đã có thể trở về với sự sống đang diễn ra nơi chính mình.